Một câu hỏi khiến rạp chiếu phim trăn trở từ lúc xem phim cho đến khi bước ra khỏi rạp, về đến nhà và viết bài review này. Đó là một bộ phim tệ như Lời nguyền con đầm bích: Ác quỷ trong gương (Queen of Spades: The Looking Glass) tại sao vẫn có nhà phát hành mua về chiếu nhỉ.

Quá nhàm chán cho một bộ phim kinh dị

Sau khi tốn mất 90 phút vàng bạc ngồi trong rạp chiếu phim, ad chỉ có một suy nghĩ duy nhất đó là: xin đừng bao giờ nhắc đến con đầm bích với ad nữa. Trời ơi phim gì mà tệ hết mức, tệ từ kịch bản, diễn xuất cho đến hình ảnh và các tình hù dọa khán giả. Chất lượng bộ phim nếu đánh giá đúng theo ngôn ngữ của giới trẻ hiện này thì là vô cùng nhảm shit, và đây là bộ phim mà ad được nghe chửi nhiều nhất hai năm nay.

Nội dung phim hời hợt

Trước khi review Lời nguyền con đầm bích: Ác quỷ trong gương, ad cần bày tỏ sự khâm phục đối với biên kịch của tác phẩm này khi có thể mang đến một bộ phim khó quên đến như vậy. Nếu các bạn đã lỡ xem phim thì sẽ hiểu được tâm trạng này của ad thôi.

Lời nguyền con đầm bích: Ác quỷ trong gương là phần thứ 2 của series phim Lời nguyền con đầm bích lần đầu tiên được công chiếu vào năm 2015. Vậy nên con đầm bích nhận được rất nhiều sự ủng hộ của khán giả, suất chiếu của ad đêm qua vào lúc 11h20 đêm mà gần như full cả rạp. Tuy nhiên chỉ sau khi phim đi được khoảng 20 phút thì khán giả bắt đầu có thái độ khó chịu với kịch bản phim hời hợt, chán ngắt, cũ rích đi theo lối mòn mà nhiều bộ phim kinh dị được công chiếu thời gian gần đây thường sử dụng.

Bộ phim kể về hai chị em vừa mất mẹ sau vụ tai nạn giao thông và trở thành trẻ mồ côi, cả hai được đưa đến một ngôi trường nội trú nằm tít trong rừng sâu và trong ngôi trường này cũng có một căn phòng cấm học sinh lại gần như nhiều tác phẩm kinh dị khác. Tất nhiên phim kinh dị mà, lại còn là lũ học sinh không sợ trời không sợ đất nữa nên làm sao có thể bỏ qua căn phòng này được. Vậy nên cả lũ đã kéo nhau vào trong căn phòng đó, gặp một cái gương gợi nhắc đến sự tích con đầm bích, thế rồi lại chơi trò gọi hồn và mỗi người đều nói ra điều ước của mình trước gương dù chưa biết điều gì có thể xảy ra. Sau đó thì chuyện gì cần đến cũng phải đến thôi.

Kịch bản phim nghe qua có vẻ không tệ đúng không nào? Rạp chiếu phim nghĩ rằng đây sẽ là một tác phẩm ổn nếu như được triển khai tốt, chứ không phải như cái cách mà đạo diễn Aleksandr Domogarov mang đến cho khán giả. Một người chị chỉ còn em trai là người thân duy nhất trên đời, nhưng lại căm ghét em trai như kẻ thù mà chả hiểu tại sao lại thế, sau khi bị cả trường hiểu nhầm thì trở nên yêu thương và lo lắng cho em trai hơn bao giờ hết. Một cậu nhóc bướng bỉnh nghe được tiếng gọi của mẹ mình và có thái độ rất tiêu cực của một đứa bé cô đơn khao khát tình yêu của mẹ. Một nhóm bạn chơi với nhau theo cách không thể hiểu nổi tại sao lại có thể chơi với nhau được, một ông thầy giáo có thể gọi là vô trách nhiệm đối với học sinh của mình, một cô hiệu trưởng như hiện thân của mụ phù thủy độc ác không cần biết phải trái đúng sai.

Nội dung phim bình thường, vô lý và nhàm chán đến mệt mỏi. Khán giả phát mệt với những hành động ấu trĩ của các nhân vật trong phim. Cách những tình huống hù dọa xuất hiện quá quen thuộc với những bạn thường xuyên theo dõi phim kinh dị; trời ơi đất hỡi đến mức khán giả có thể đọc luôn được hành động tiếp theo của con quỷ không trượt phát nào, thậm chí không đủ để hù dọa những bạn gái yếu tim trong rạp. Không có bất kỳ tình huống sáng tạo nào trong phim, học hỏi và cóp nhặt từ những bộ phim kinh dị khác. Lời nguyền con đầm bích giống như một thử thách về khả năng chịu đựng của khán giả ngồi trong rạp với vô số câu chửi thề liên tục như: “nhảm shit”, “đ* hiểu”, “ơ, vãi”…

Kịch bản phim không có gì ấn tượng, tạo hình của “ác quỷ trong gương” cũng quá là thường khi khá giống “mẹ ma La Llorona” chỉ khác bộ váy trắng chuyển thành màu đen mà thôi. Ad còn cảm thấy ác quỷ lần này có phần đẹp và dịu dàng đến lạ.

Ấn tượng lớn nhất mà Lời nguyền con đầm bích: Ác quỷ trong gương mang lại cho khán giả, đó chính là sự xuất hiện của nhân vật đảm nhận vai búp bê đồ chơi của cậu nhóc. Nếu con búp bê này chiếm vị trí thứ 2 trong bảng xếp hạng về nhan sắc những món đồ chơi xấu nhất lịch sử, thì Thị Beo hoàn toàn yên phận không dám tranh hạng nhất.

Phần hù dọa nhạt như một cốc nước trắng

Âm thanh, hình ảnh và kỹ xảo

Lần review này Rạp chiếu phim sẽ bỏ qua phần đánh giá về diễn xuất của diễn viên vì chẳng có gì đáng nói, quá mức bình thường nếu không muốn nói là nhìn thấy thôi đã thấy khó chịu. Vậy nên Rạp chiếu phim chỉ đánh giá phần âm thanh và hình ảnh phim, dù rằng cũng không có gì đáng nói.

Phần hình ảnh của phim chỉ được chấm điểm ở mức trung bình, các tình huống hù dọa khán giả được xây dựng quá mức nhàm chán, cộng với phần âm thanh không đủ để chán giả phải chớp mắt chứ đừng nói gì đến giật mình hay nổi da gà.

Cuối cùng Rạp chiều phim khuyên bạn nên lựa chọn một bộ phim khác để theo dõi nếu như có thời gian rảnh rỗi và hãy quên con đầm bích đi nhé.

 

 

5 / 5 ( 90 bình chọn )
CHƯƠNG TRÌNH COMMENT HAY - NHẬN NGAY QUÀ TẶNG